Những dòng thơ hay về phụ nữ tuổi 40
Phụ nữ tuổi 40 dường như đã đứng trên ranh giới nửa cuộc đời, cái tuổi không còn trẻ nữa nhưng cũng chưa nên gọi là già, đã từng trải qua bao thăng trầm cuộc sống... Nên người phụ nữ 40 thường có đủ sự chín chắn, mạnh mẽ trong âm thầm, khiêm nhường và bao dung...
Sau đây là một số bài thơ hay về phụ nữ tuổi 40 để các chị em cùng chiêm nghiệm lại chính cuộc đời mình nhé.
1. Bốn mươi vẫn dại khờ - Nguyễn Đình Huân
Bốn mươi từng trải nắng mưa
Không còn trẻ nữa cũng chưa phải già
Người nói đã cũ đàn bà
Có kẻ lại bảo gừng già mới cay
Bốn mươi kinh nghiệm tràn đầy
Hồi xuân ánh mắt hây hây má hồng
Bốn mươi đượm cháy tình nồng
Tình không có tuổi cũng không có lời
Khi yêu say đắm bồi hồi
Bốn mươi cũng đã nửa đời bôn ba
Đắng cay mặn ngọt đã qua
Cũng từng có một mái nhà như mơ
Tổ ấm ngày ấy nên thơ
Bây giờ tình đã bơ vơ sớm chiều
Bốn mươi vẫn muốn được yêu
Mình ai một bóng cô liêu đợi chờ
Bốn mươi tuổi vẫn dại khờ
Con tim yêu muốn hẹn hò cùng ai
Vẫn mơ về một ngày mai
Cuộc sống hạnh phúc tương lai ngọt ngào.
2. Người đàn bà bước qua tuổi 40 - Tocngan.HYTV
Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Không còn thấy nét rạng ngời son trẻ
Bởi cuộc sống trải qua nhiều ngã rẽ
Vẫn kiên cường và mạnh mẽ vươn lên.
Người đàn bà chạm ngưỡng tuổi trung niên
Luôn cất giấu mọi ưu phiền lo lắng
Mong ngày tháng được sóng yên biển lặng
Dẫu bão lòng muốn san phẳng thế gian.
Ngoài bốn mươi vẫn khao khát vô vàn
Lời thủ thỉ thật chứa chan tình cảm
Vòng tay ấm cùng nụ hôn khẽ chạm
Như cái thời chỉ mười tám đôi mươi.
Tuổi trung niên đứng bên dốc cuộc đời
Ngoảnh nhìn lại xuân thì trôi qua mất
Dù công việc luôn bộn bề tất bật
Vẫn mặn mà và cũng rất đáng yêu!
Tuổi bốn mươi tựa nắng ngả sang chiều
Yêu cháy bỏng khiến hồn xiêu bao kẻ
Đang ướp mật ủ men say nhè nhẹ
Tỏa hương nồng như trẻ lại hồi xuân.
3. Đàn bà tuổi 40 - Nhánh Rong
Em đã chẳng còn là một mảnh trăng non
Tuổi bốn mươi làm cho người đàn bà trong em chín chắn
Quyến rũ đam mê như trăng tròn vừa vặn
Đã đủ chín muồi để dâng hiến nhận - cho
Bước vào tuổi bốn mươi rồi em đã bớt âu lo
Chẳng phải vì ai, sống dùm cho người khác
Đã thôi bẽn lẽn rụt rè nhút nhát
Mạnh mẽ khi yêu và dứt khoát thương mình
Bốn mươi rồi em hiểu trọn nghĩa chữ hi sinh
Đã đủ thông minh để hiểu đời không có gì là mãi mãi
Đã biết khi yêu chỉ nên yêu ở thì hiện tại
Quá khứ qua rồi và mai chưa tới chẳng âu lo
Bốn mươi rồi chẳng màng chuyện nhỏ đôi co
Đủ tự tin nắm giữ những gì mình đang có
Đủ dứt khoát để mạnh tay buông bỏ
Đủ chân thành để mở ngõ tim yêu
Tuổi bốn mươi tinh tế để hiểu đời không cần nhiều
Vật chất quyền uy rồi cũng trở về cát bụi
Ba mươi bốn mươi cũng chỉ là số tuổi
Sống phải thương mình, đời sống chỉ một thôi
Bốn mươi rồi nụ cười vẫn nở trên môi.
4. Người đàn bà đi qua tuổi 40 - Quế Trần
Anh viết thơ tình về người đàn bà đi qua tuổi bốn mươi
Nét chữ nghiêng nghiêng như dốc đời, vời vợi
Câu thơ tựa mảng mây, trôi phía núi.
Cuốn theo mấy độ Xuân thì…
Người đàn bà sau tuổi bốn mươi ước mơ gì?
Mà đốm lửa nhen lên nơi đáy mắt
Mang gói ghém những yêu thương chân thật
Run run mím chặt vành môi…
Em đã đi qua hơn nửa chặng đường đời
Nên thấu lòng người đàn bà bốn mươi anh ạ!
Cái tuổi chín mùi để nhận ra tất cả
Nhân tình, thế thái… Dương gian…
Người đàn bà sau bốn mươi, cái tuổi không còn xoan
Thảng thốt khi mỗi độ xuân ngang qua cửa
Cố níu thời gian trôi đi lần lữa
Vùi sâu, chôn giấu lửa lòng…
Người đàn bà sau bốn mươi tuổi chỉ ước mong.
Sống cho gia đình, cho chồng con là đủ
Những hoài bão của một thời ấp ủ
Sâu chi qua đáy cơi trầu…
5. Viết cho tuổi 40 - Ánh Liễu
Người đàn bà vào độ tuổi bốn mươi
Đã trải qua nửa quãng đời sương gió
Trái tim đó biết bao lần vụn vỡ
Đủ thăng trầm giông tố lẫn chơi vơi!
Người đàn bà đến độ tuổi bốn mươi
Chẳng còn ước những điều xa xôi nữa
Không khao khát một tình yêu cháy lửa
Không nhói lòng khi năm tháng dần trôi
Nét mặn mòi in đậm trên khoé môi
Làn tóc rối một thời gây thương nhớ
Vẫn thả xuống trên đôi bờ vai nhỏ
Mắt thâm trầm thôi tiếc những chia phôi
Người đàn bà ở ngưỡng tuổi bốn mươi
Vẫn đằm thắm nụ cười duyên rất nhẹ
Vu vơ hát bài tình ca khe khẽ
Vẫn rối bời khi ai muốn chung đôi
Dẫu không còn những mộng ước xa xôi
Nhưng vẫn muốn có một người chung lối
Để sẻ chia những buồn vui sớm tối
Nhẹ nắm tay mình qua ngưỡng tuổi bốn mươi!
6. Người đàn bà bước qua tuổi 40 - Tùng Trần
Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Họ thản nhiên trước dòng đời bão nổi
Bởi chẳng còn biết hai từ hờn dỗi
Chỉ muốn lòng nhẹ tựa áng mây trôi
Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Hình như họ ít cười hơn thì phải
Do thuyền đời chẳng êm chèo xuôi mái
Nên lặng thầm ôm mãi kiếp đơn côi
Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Như vệt nắng cuối trời đang ngả bóng
Họ khép mình không thiết tha mơ mộng
Cũng chẳng hề trông ngóng chuyện xa xôi
Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Chỉ mong sao đoạn đường đời còn lại
Chẳng chông chênh như đã từng bước phải
Khóe mi sầu giọt lệ mãi ngừng rơi
Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Muốn bình yên dưới trời không giông gió
Họ nâng niu những điều mình đang có
Sống yên bình như hoa cỏ vậy thôi.
7. Phụ nữ ngoài tuổi 40 - Mạc Phương
Ngoại bốn mươi qua hết thảy thăng trầm
Trước mọi việc luôn bình tâm suy nghĩ
Biết cảm thông trước thói đời ích kỷ
Luôn dặn mình không phung phí tình thân.
Ngoại bốn mươi có nhiều lúc phân vân
Khi đánh giá chân thành hay gian dối
Biết mỉm cười khi người đời thay đổi
Không oán than quá vội những sai lầm.
Ngoại bốn mươi mang thêm nét trầm ngâm
Dẫu buồn phiền cũng cầm lòng giấu kín
Mọi thiệt thòi luôn sẵn sàng nín nhịn
Để giữ gìn chữ tín với bản thân.
Ngoại bốn mươi đôi lúc cũng tần ngần
Cũng mơ ước sự ân cần san sẻ
Biết bằng lòng sống những ngày lặng lẽ
Và vững vàng trước dâu bể cuộc đời.
Ngoại bốn mươi cũng nhiều lúc chơi vơi
Thấy xung quanh mọi người luôn hạnh phúc
Cũng bâng khuâng mơ vòng tay lời chúc
Của bóng hình tá túc ở trong tim.
8. Quanh tuổi 40 - Đồng Ánh Liễu
Phụ nữ à...mình quanh tuổi bốn mươi
Đang ở độ tuổi chín muồi đẹp nhất
Giống rượu ủ lâu năm đằm vị chát
Nhưng thấm rồi sẽ dịu nồng mê say.
Độ tuổi này đã nếm đủ ngọt cay
Đủ ái ố, đủ trầm luân hỉ nộ
Đủ sóng gió , đủ gian truân sướng khổ
Nên tâm bình trước vạn vật đổi thay.
Ừ thì rằng chẳng mình hạc sương mai
Hay mơn mởn như cô nàng hai mấy
Không sexy dáng eo thon bóng bẩy
Mà đậm đà quyến rũ ngọt ngào hương.
Là bông Hồng nở rộ dịu dàng thơm
Tỏa hương sắc nhưng mình đầy gai góc
Đằm thắm lắm dẫu thoáng qua rất mộc
Mà lại gần mới cuốn hút làm sao!?
Vâng tuổi này mang vẻ đẹp thanh tao
Bởi đã trải bao trầm luân biến đổi
Thấu cuộc sống nên chẳng còn nông nổi
Hiểu cuộc đời, hiểu mình , hiểu nhân sinh.
Họ mạnh mẽ , nghị lực và thông minh
Biết vun đắp những điều mình trân quý
Sống bản lĩnh nêm vào đời bao vị
Sâu sắc, cay nồng, ngọt chát … mặn thơm!
Rồi nhìn đời tinh tế lắng đọng hơn
Biết thấu hiểu biết đối nhân xử thế
Họ bình tâm nếu một ngày có tệ
Cho người cạnh mình cảm giác an yên
Họ có đủ vẻ rạng ngời ngọt ngào đan xen
Nên luôn khiến người thương mình say đắm...
Sưu tầm
---------
* Có thể bạn quan tâm:
Ba bài thơ đẫm nước mắt về lòng mẹ
Vì sao người xưa nói: “Con dâu hiền còn quý hơn con gái”?
Những câu chuyện cảm động về tình mẹ
Bữa tiệc và mẹ: một câu chuyện đậm tình người và đầy ý nghĩa nhân văn
Những bài thơ ý nghĩa về mẹ gây xúc động lòng con
Những bài hát hay nhất về Cha Mẹ
19 người phụ nữ đẹp nổi tiếng trong lịch sử Việt Nam
Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn?
Xem thêm