Ba bài thơ đẫm nước mắt về lòng mẹ

06/03/2022 | 590

Mẹ như cánh cò mỏng manh lặn lội cả đời tần tảo nuôi con. Mẹ là gốc đa quê hương cho con trở về để tựa vào mỗi khi mệt mỏi... Đó là những hình ảnh vô cùng thân thương... Nhưng trên đời này có lẽ không có nhiều người con thực sự hiếu thảo với mẹ. "Một mẹ nuôi được mười con, nhưng mười con chưa chắc nuôi được một mẹ"... Chỉ có mẹ vẫn luôn một lòng hướng về con thôi...

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt cuộc đời mẹ vẫn theo con"

Rơi nước mắt chuyện người mẹ già 91 tuổi có 6 đứa con, cuối đời phải lượm  ve chai nuôi con tâm thần

1. CHUYỆN GIA ĐÌNH.

Chồng bà mất.. cũng được đến.. mười năm.
Mấy hôm nay.. Đêm nằm ..bà khó ngủ.
Có một chuyện.. Trong lòng.. Bà ấp ủ.
Muốn thử lòng... Con máu mủ ..sinh ra.

Sinh hai con trai cũng hạnh phúc gọi là.
Một gia đình... Sống chan hòa đầm ấm.
Tuổi đã già..nên mắt mờ ..chân chậm.
Muốn được an nhàn.. Bên những con yêu.

Bà gọi điện hai con..vào một buổi chiều.
Họp mặt gia đình.. Mẹ Có điều muốn nói.
Thằng con cả...giọng đăm chiêu gặng hỏi.
Mẹ có việc gì... Hãy nói con nghe.

Một tiếng sau...ngoài ngõ có tiếng xe.
Đám cháu ,con..chúng xum xoe ..đã đến.
Chúng bàn tán.. Xì xầm ..vô bờ bến.
Tưởng được chia phần di chúc của mẹ chăng.

Bà im lặng.. Chẳng một chút.. Nói năng.
Để các con..ăn cơm.. cho ngon miệng.
Gần cuối bữa.. Bà nhẹ nhàng ..lên tiếng.
Mấy hôm rồi.. Mẹ thấy miệng... Khó nhai.

Mắt thì mờ...lại đau đến hai tai.
Toàn thân nhức... Suốt đêm dài khó ngủ.
Hôm nay đây... Có các con đông đủ.
Mẹ muốn giãi bày... Chuyện ấp ủ đã lâu.

Hôm qua lên viện.. Kiểm tra lại cái đầu.
Khám tổng thể... Cho bớt sầu lo lắng.
Bác sỹ nói... Mẹ như người chết lặng.
Mắt đã mờ.. Vì đục thủy tinh thể đã lâu.

Đêm mất ngủ.. Là do thiếu hồng cầu.
Thiếu máu não.. Lên đầu chóng mặt.
Muốn điều trị.. Thì mẹ đây phải đặt.
Hai mươi triệu tròn ... Họ xử lý là xong.

Nghe thấy thế.. Thằng con cả lòng vòng.
Nó ậm ừ... Trong lòng bà đã hiểu.
Sinh con ra....về già chờ báo hiếu.
Muốn thử lòng.. Con lo liệu ra sao.

Thằng thứ hai...Nó nói cũng ào ào.
Mẹ có tiền... Lẽ nào không chạy chữa.
Gia đình con ...đang chạy ăn từng bữa.
Cũng chẳng có tiền.. Giúp chạy chữa mẹ đâu.

Anh cả hơn con...kinh tế cũng đã giàu.
Anh giúp mẹ.. Đỡ đau đầu ..em nhé.
Thằng anh cả.. Khẽ cau mày.. Quát khẽ.
Mẹ là chung ..mày bắt bẻ.. Anh sao.

Bố mẹ cho anh...tiền bạc được bằng nào.
Nay bệnh tật... Lẽ nào ..mình anh chịu.
Thằng em không vừa.. Mặt tỏ ra phụng phịu.
Em được cái gì... Mà anh lại so đo.

Mày được miếng đất... Bố mẹ đã mua cho.
Đã sang tên.. Khi mày vừa mới cưới.
Lúc xây nhà.. Bố mẹ ngày hai buổi.
Thu dọn cho mày.. Mày còn nhớ hay quên.

Còn bao nhiêu thứ.. Mà tao chưa kể tên.
Bàn ghế.. Ti vi..mẹ mình sắm đấy.
Bây giờ mẹ bệnh... Mày lại ra đùn đẩy.
Tao chịu một mình... Tao cười khẩy.. Em ơi.

Thằng em ..đập bàn tỏ vẻ.. Bất cần đời.
Anh được nhiều hơn.. Như lời anh nói.
Miếng đất ngã ba...anh bây giờ đòi hỏi.
Mẹ cho rồi... Anh hành tỏi nữa sao.

Giá đất đang lên.. Chóng mặt ào ào.
Anh bán đi... Chẳng lẽ nào hơn tỷ.
Có mấy chục triệu.. Cho mẹ còn suy nghĩ.
Đúng là đồ...ăn cân sắt ỉa cân đinh.

Thằng anh nghe thấy.. Tỏ vẻ bực mình.
Miệng chửi bới.. Muốn lao vào đấm đá.
Hai cô con dâu... Cũng bắt đầu cãi vã.
Một gia đình... sắp tan rã từ đây.

Nước mắt rơi... Bà im lặng vài giây.
Rồi quát lớn... Bốn người con im bặt.
Sổ tiết kiệm… Bà vật ra trước mặt.
Sáu trăm triệu đồng... Bà góp nhặt bấy lâu.

Chúng mày là con... mà như đám ruồi bâu.
Chỉ thích tiền.. Làm âu sầu lòng mẹ.
Quên chữ hiếu... Thì con ơi có lẽ.
Mất đạo làm người...Con ..con trẻ biết không.

Mẹ thử các con... mẹ chẳng lấy một đồng.
Xem chữ hiếu... Con gieo trồng có tốt.
Hôm nay đây… Mẹ rõ ràng mồn một.
Con của mình... Đã gieo hột tai ương.

Như bừng tỉnh... Đứa con đã sai đường.
Chúng bật khóc... như một phường dại dột.
Mẹ yêu ơi... Con thật lòng không tốt.
Con sai rồi... Con xin lỗi… Mẹ ơi.
-----

Lá thư tuyệt mệnh chua xót của mẹ già 80 tuổi: "Tôi hối hận vì đẻ 4 đứa con  trai"

 

2. GIỌT NƯỚC MẮT MUỘN MÀNG

Hắn là người thành đạt

Gia cảnh rất đề huề

Có con ngoan, vợ đẹp

Cuộc sống vạn người mê

Cứ mỗi lần giỗ mẹ

Hắn thết cỗ linh đình

Nào sơn hào, hải vị...

Để chứng tỏ cái tình.

Trong một lần dọn dẹp

Đem vứt bớt đồ thừa

Hắn thấy quyển nhật ký

Của mẹ mình năm xưa.

Tò mò nên hắn đọc

Những con chữ quay cuồng

Bởi những trang nhật ký

Là những câu chuyện buồn:

Ngày... tháng... năm... mẹ tủi

Con mắng mẹ: Già rồi

Sao còn như con nít

Làm cơm vãi khắp nơi!

Ừ! Bởi vì tuổi lắm

Nên mắt kém, tay run

Có làm rơi ít hột

Âu cũng chỉ chuyện thường!

Khi con còn nhỏ dại

Cũng làm vãi khắp nơi

Mẹ quét, lau, gom lại...

Đâu trách mắng nửa lời?

Ngày... tháng... năm... mẹ tủi

Con mắng mẹ: Mặc đồ

Sao lóng nga lóng ngóng

Y hệt nhành cây khô!

Ừ! Tuổi già xương cứng

Gân cũng chẳng dẻo dai

Khó xở xoay, quay trở

Sao cứ mắng mẹ hoài?

Khi con còn nhỏ dại

Cứ hiếu động chân tay

Mẹ mặc hoài mới được

Đâu trách mắng nọ này?

Ngày... tháng... năm... mẹ tủi

Con mắng mẹ: Điếc à?

Trả lời rồi vẫn hỏi

Cứ như trúng phải tà!

Ừ! Già nên nghễnh ngãng

Nghe lúc được, lúc không

Mẹ mới đi hỏi lại

Mắng chi để tủi lòng?

Khi con còn nhỏ dại

Hỏi đủ chuyện trên đời

Mẹ kiên trì đáp lại

Đâu mắng mỏ một lời?

Ngày... tháng... năm... mẹ tủi

Con mắng mẹ: Bực mình!

Cả đêm ho sù sụ

Mất ngủ cả gia đình!

Ừ! Tuổi nhiều bệnh lắm

Quy luật của tự nhiên

Mẹ đâu mong như thế

Mắng chi để tủi phiền?

Nhớ khi con nhỏ dại

Đủ thứ bệnh mang vào

Hàng năm trời khóc quấy

Mẹ đâu trách câu nào?

Ngày... tháng... năm... mẹ tủi

Cứ mỗi bận ăn cơm

Mẹ phải ngồi góc khuất

Bởi người mẹ không thơm.

Ừ! Kiếp này ta sống

Con nít đến hai lần

Mẹ già không tự liệu

Tất cả cậy con làm!

Nhớ khi con nhỏ dại

Tè, ị bậy khắp nơi...

Mẹ lau chùi, tắm rửa

Có bao giờ chê hôi?

Ngày... tháng... năm...

...

Ngày... tháng... năm... mẹ yếu

Chắc chẳng thể... nữa rồi

Những dòng này mẹ viết

Là sau cuối trong đời:

Dù cho con lạnh nhạt

Hay gắt gỏng bấc, chì

Mẹ chỉ buồn đôi chút

Chứ không trách cứ gì!

Con vẫn là con mẹ

Bé bỏng và đáng yêu

Dù cho theo năm tháng

Con đã đổi thay nhiều...!

Hắn thẫn thờ nét mặt

Nhìn lên phía bàn thờ:

Ánh mắt bà âu yếm

Qua lớp khói hương mờ!

Hắn nấc lên từng chặp:

Con bất hiếu mẹ ơi

Con muốn xin lỗi mẹ

Nhưng đã quá muộn rồi!

* Những ai còn Cha - Mẹ

Hãy thức tỉnh kịp thời

Đừng để thành quá muộn

Ôm hối hận cả đời!

Mâm cao ngày cúng họ

Cũng chẳng ý nghĩa chi

Nếu khi cha mẹ sống

Đối xử chẳng ra gì!

(A Di Đà Phật🙏)

Top 10 Bài thơ hay viết cho người cao tuổi nhân ngày quốc tế người cao tuổi  1-10 - toplist.vn

3. LÁ THƯ CUỐI CÙNG

Những dòng này... Mẹ viết gửi các con

Bầu trời đêm hôm nay đẹp quá

Những ánh sao lung linh bên cửa sổ

Mẹ ngồi đây.... trong căn nhà vắng của mình

Mẹ yếu rồi... cũng tại bởi bệnh tim

Chắc đến lúc, Mẹ sắp về với đất

Điều Mẹ nói chẳng phải là oán trách

Bởi nước chảy xuôi, đâu chảy ngược bao giờ

Mẹ nhớ hoài... lúc con còn bé thơ

Là khi ấy nhà ta còn khổ lắm

Mẹ ngược xuôi bán buôn lo gạo mắm

Các con lớn khôn, cha mẹ cũng ấm lòng

Có những đêm lạnh lẽo giữa mùa đông

Mẹ thao thức nhìn con say giấc ngủ

Mà thấy vui , nên ước điều nho nhỏ

Mong bình yên để các con lớn thành người

Trời chẳng phụ lòng, đã cho Mẹ niềm vui

Các con lớn khôn và cũng đều thành đạt

Trong trái tim, Mẹ chả mong gì khác

Là khi các con... tất cả trưởng thành

Bốn người con, Mẹ đã đẻ đã sanh

Thêm tám cháu nhà mình đông vui quá

Mẹ nuôi đàn con, vừa đủ nguyên một tá

Hạnh phúc trào dâng, tình yêu cũng vô bờ....

Nhưng đêm nay buồn! Mẹ viết một bức thư

Một lần thôi, để nói lời gan ruột

Phải nói ra điều này... thật là chua xót

Đắng đót lòng và nước mắt Mẹ rơi...

Các con yêu quý! Những khúc ruột của Mẹ ơi

Mẹ đã già, hơn tám mươi rồi nhỉ

Con chúc thọ "Mẹ sống lâu trăm tuổi"

Nhận những bó hoa, Mẹ chỉ biết âm thầm

Có lẽ đủ rồi, cũng chỉ bấy nhiêu năm

Thêm nữa ư? thành người vô dụng quá

Các con mải mê với dòng đời vội vã

Thì bận tâm chi, Mẹ sống ít hay nhiều

Trong căn nhà mình, Mẹ hụt hẫng thương yêu

Thấy cô đơn đến tận cùng tâm khảm

Cha các con, ra đi... một năm chín tháng

Tức sáu trăm ba mươi ngày, Mẹ đếm thời gian

Mẹ hy vọng ở những đứa con ngoan

Một ai đó sẽ đón Mẹ về chăm sóc

Hai tháng trôi qua... Mẹ tủi buồn nước mắt

Không một ai trong các con muốn đón Mẹ về nhà

Gần hai năm trời, các con vẫn ghé qua

Ở bên Mẹ và hỏi thăm như nghĩa vụ

Mẹ vẫn sống... vẫn ăn... rồi vẫn ngủ

Nhưng tìm đâu... một hạnh phúc tiếng cười

Các con đến... vì phải đến, thế thôi

Cơm của Mẹ - Mẹ ăn, nhà Mẹ - Mẹ ở

Tiền của Mẹ - Mẹ tiêu... còn cần chi nữa

Các con đâu biết rằng : Mẹ cần lắm một tình thương

Mẹ đã quen ... việc ấy như bình thường

Các con đến, rồi lại đi như thế

Có những khi cũng chẳng thèm chào Mẹ

Như thể Mẹ gây phiền hà, để tốn sức tốn công

Mẹ đâu cần mỗi ngày các con phải ghé thăm

Sự khiên cưỡng là điều không cần thiết

Mẹ ao ước những khi mình mỏi mệt

Có bàn tay ân cần... nắm tay Mẹ già nua

Mẹ ao ước... những bữa sớm bữa trưa

Bưng chén cơm có tiếng cười ấm áp

Hỏi Mẹ ăn có ngon không, hay dù chỉ là ly nước

Mẹ cũng đủ vui rồi và mãn nguyện nhiều hơn

Dẫu thế nào Mẹ cũng xin nói lời cảm ơn

Cảm ơn các con đã bỏ công chăm sóc

Những gì các con làm... Mẹ xin ghi nhận

Chút ủi an mình... khi sắp phải tàn hơi

Tận đáy lòng mình, Mẹ vẫn mong muốn con ơi

Tám đứa con của các con sẽ là người hiếu nghĩa

Bởi một mai, các con già như Mẹ

Mà không phải cô đơn đến giây phút cuối đời

Mẹ hối hận rằng... chỉ một kiếp này thôi

Trót sinh ra các con... chắc Mẹ nợ từ kiếp trước

Nếu trời phật ban cho Mẹ một điều ước

Thì xin kiếp sau, các con không phải của mình

Duyên phận này, chắc cũng đã hết duyên

Mẹ muốn về bên Cha ở một nơi nào khác

Chắc nơi đó, Mẹ không ngậm ngùi nước mắt

Và cô đơn tận cùng... giống như thể đêm nay..!

6/6 : Mẹ của các con

....................

Và bên hiên... nghe tiếng lá rơi đầy

Gió lạnh lẽo cứ lùa qua khung cửa

Mấy ngày sau trong một căn nhà nhỏ

Họ phát hiện ra cái chết một cụ Bà

Trên gương mặt vẫn bình thản như hoa

Bàn tay xếp dịu dàng trước ngực

Người ta thấy bàn tay gầy nắm chặt

Bức ảnh ngày xưa...

... Bà chụp với với chồng mình ....

Thơ : Cuối Trời Mây Trắng

Hình ảnh: chỉ có tính chất minh hoạ

Phỏng theo truyện " LÁ THƯ TUYỆT MỆNH " - Một câu chuyện có thật rất xúc động như sau:

Bức thư cuối đời của người mẹ Trung Quốc với tiêu đề "Cảm ơn vì đã chăm sóc mẹ nhưng mẹ hối hận vì đã sinh ra các con" được đăng tải trên People’s Daily khiến nhiều người suy ngẫm, giật mình khi nhìn lại cách đối xử hàng ngày với cha mẹ của mình khi guồng quay cuộc sống tiền tài đang khiến nhiều người bị cuốn vào nó và lãng quên đi những người thân yêu nhất của mình.

"Con trai!

Hôm nay, ngày 6 tháng 6, tôi đã qua tuổi 80, có nghĩa là, tôi đã sống được 80 năm.

Trong một thời gian dài như vậy, tôi đã sinh ra 4 đứa con, và nuôi thêm 8 đứa cháu. Thế nên, tôi đã đủ già để hiểu nhiều thứ.

Vài năm trước, sau khi cha các anh qua đời, tôi rõ ràng cảm thấy rằng các anh thiếu kiên nhẫn với tôi. Tôi thực sự hy vọng rằng con trai tôi có thể đưa tôi về nhà, tôi muốn sống với các con, và tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn.

Qua 2 tháng, trái tim tôi như đóng băng, tôi biết, sẽ không ai sẽ đưa tôi về. Nhưng nếu thực sự quan tâm tới tôi, mỗi người có thể đến nấu cơm cho tôi mỗi tối, thì tôi đã bớt cô đơn đến nhường nào.

Thật sự, sống gần hết đời người, điều gì là sợ nhất? Đó chỉ có thể là nỗi cô đơn.

Con cái nên gần gũi nhiều với cha mẹ vì người già dễ cảm thấy cô

Các anh đã dành đúng một năm chín tháng chăm sóc cho mẹ, khoảng 630 ngày. Là một người mẹ, tôi biết ơn các anh vì nghĩa cử cao đẹp đó.

Sau đó, khuôn mặt của các anh ngày càng trở nên xấu xí. Các anh đến không có một lời chào, và đi cũng không có một câu nào. Có vẻ như các anh đang bước vào một khách sạn, lướt qua bà già không có một chút thân quen nào trong mắt.

Tôi không muốn xúc phạm bất kỳ ai trong số các anh, mặc dù tôi không ăn của các anh một bữa ăn nào, không mặc quần áo của các anh, thậm chí không tiêu tốn một xu của các anh. Nhưng các anh làm tôi cảm thấy việc các anh đến thăm tôi là một món nợ lớn của tôi với các anh.

Ngay cả khi tôi trở nên lú lẫn, các anh vẫn lặng lẽ bỏ về mỗi tối, không ai trở lại, và đã cho tôi một sự cô đơn đáng sợ.

Tôi rất biết ơn tình yêu của ông ấy trong cuộc đời này, và tôi biết ơn sự đồng hành trong 630 ngày của các anh.

Tôi bị đau tim. Tôi hiểu rằng ngày ấy đang đến, vì vậy tôi đã viết lá thư này.

Tóc tôi bạc hết rồi, tôi thề với mái tóc trắng của tôi rằng, tôi thực sự đánh giá cao những gì các anh làm. Nhưng ngoài câu này, tôi còn có một điều nữa để nói: Tôi rất hối hận khi đẻ ra các anh, nếu có kiếp sau, tôi không muốn nhìn thấy các anh nữa.

Nhưng tôi vẫn hy vọng rằng cả 4 người sẽ hạnh phúc trong những năm tháng sau này, sẽ không bị bỏ rơi bởi 8 đứa con của mình.

Sau lá thư này, tôi muốn dừng lại tất cả…"

Người phụ nữ này sau đó đã nhắm mắt xuôi tay một cách bình yên trên giường. Điều đặc biệt là trên tay bà đến giây phút cuối cùng chỉ có bức ảnh duy nhất của bà và chồng của mình.

-----

The Ballad of Narayama (1983) - IMDb

Chúng ta - những người con, mải mê kiếm tiền và chạy theo các mối quan hệ... mà quên rằng thời gian vùn vụt trôi đi, cha mẹ chúng ta đã già lúc nào chẳng hay. Dẫu là nước mắt chảy xuôi, nhưng nghe thật chua chát, đắng cay.

Trong cuộc đời vồn vã này, có khi nào bạn dừng lại một chút, chầm chậm, và tự hỏi bản thân: Ta luôn muốn theo đuổi thành công, nhưng ngay cả khi chúng ta có gia tài bạc triệu, quyền lực nơi tay, lại phát hiện cha mẹ đang thở dài, rơi lệ, vậy thì thành công đó còn có ý nghĩa gì nữa?

Rồi một ngày nào đó, bạn cũng sẽ bước vào tuổi xế chiều, giống như cha mẹ mình. Đến lúc ấy nhận ra: Thành công không phải đâu xa xôi bên ngoài, thành công đó bắt đầu hay kết thúc vẫn là ở trong "nhà", chỉ sợ rằng đã quá muộn.

Đừng dùng thân thể cha mẹ bạn để làm bàn đạp cho sự trưởng thành của bạn.

Đừng lấy mồ hôi nước mắt của cha mẹ bạn để làm nguyên liệu thô cho danh vọng của bạn.

Đừng nhạy cảm trước bạc vàng, tiền của mà vô tâm với đấng sinh thành vò võ trong căn nhà lạnh lẽo, ngóng đợi bạn mỗi bữa cơm chiều...

Bởi thế bạn ạ, nhân lúc cha mẹ còn đang khỏe mạnh, hãy an ủi tinh thần cho họ, hãy dành nhiều thời gian hơn để bên cạnh họ, cố gắng đáp ứng hết nguyện vọng của họ, đừng khiến cho bản thân sau này phải hối hận, yêu thương cha mẹ như yêu thương chính bản thân mình bởi vì họ cũng cần được yêu thương… Nếu có một ngày thực sự họ rời đi, chúng ta sẽ không lấy làm hối tiếc bởi mình đã làm được những gì cần làm khi họ còn tại thế.

Hy vọng 2 chuyện thơ trên để lại bài học cảnh tỉnh cho những người con còn đang "ngủ mê" mà quên mất đấng sinh thành. Ai ơi, Cuộc sống dẫu bộn bề.... nhưng Cha Mẹ chỉ có một mà thôi... Hãy quan tâm, chăm sóc cha mẹ khi còn có thể 💗💗💗

-----

Nguồn: tổng hợp từ internet

Bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn?

Mẹ chồng tôi

Vì sao người xưa nói: “Con dâu hiền còn quý hơn con gái”?

Những câu chuyện cảm động về tình mẹ

Câu chuyện suy ngẫm: Cậu bé và cây đại thụ

Bữa tiệc và mẹ: một câu chuyện đậm tình người và đầy ý nghĩa nhân văn

Những bài thơ ý nghĩa về mẹ gây xúc động lòng con

Những bài hát hay nhất về Cha Mẹ

19 người phụ nữ đẹp nổi tiếng trong lịch sử Việt Nam


(*) Xem thêm

Bình luận