Giáo sư Nguyễn Lân Dũng đọc sách giùm bạn - Hạnh phúc tại tâm
Chúng ta chẳng cần đi đâu xa để tìm kiếm hạnh phúc. Nó ngay ở đây. Nó nằm ở cuộc sống bên trong chúng ta. Nếu phải đi tìm nó, bạn hãy tìm ngay thời khắc này.
Osho tên thật là Chandra Mohan Jain, sinh ngày 11/12/1931 tại bang Madhya Pradesh, Ấn Độ.
Ông học các Đại học Hatkirini năm 1951 và tốt nghiệp Đại học Jain năm 1955, lấy bằng M.A Triết tại Đại học Sagar năm 1957. Giảng dạy tại Đại học Jabalpur từ năm 1958.
Năm 1966 bắt đầu ngừng dạy đại học để dành toàn bộ thời gian cho việc thuyết giảng Tâm linh, mang tên mới là Acharya Rajneesh.
Năm 1974 thành lập Trung tâm tu học với 50.000 người theo học. Năm 1980 thành lập một làng Tu học tại Oregon, Hoa Kỳ, với khoảng 200.000 hội viên, sau đó thành lập 600 Trung tâm tu học trên khắp thế giới.
Tên Osho được dùng chính thức từ năm 1990.
Ông mất ngày 19/1/1990 tại Pune, Ấn Độ. Người ta gọi ông là nhà triết học, thiền sư, đạo sư, luận sư, nhà sáng tạo…Suốt 35 năm tư tưởng triết học mãnh liệt của ông bay khắp mọi nơi trên thế giới.
Cuốn “Hạnh phúc tại tâm” (JOY:The Happiness That Comes from Within) được phát hành bởi Nhà xuất bản Hồng Đức và First News (tái bản lần thứ 8) với bản dịch của Tiến sĩ Lê Thị Thanh Tâm.
Cuốn "Hạnh phúc tại tâm" của tác giả Osho (Ảnh: tác giả cung cấp). |
- Con người có thể tự do lựa chọn giữa hạnh phúc vô bờ hay đau khổ cùng cực. Sự tự do ấy quả là nguy hiểm ở chỗ chúng ta phải chịu trách nhiệm cho những lựa chọn của mình.
- Một con người hạnh phúc không cần đến tôn giáo, đền chùa hay nhà thờ - vì với họ, cả vũ trụ lúc ấy trở thành ngôi chùa thành kính và toàn thể sự sống lúc ấy trở thành nhà thờ trang nghiêm.
- Giả sử bạn chiếm được cả thế giới nhưng không còn là mình nữa, giả sử bạn trở thành kẻ giàu nhất thế giới nhưng làm thất lạc cái kho tàng quý giá bên trong, bạn sẽ làm gì với cái tài sản khổng lồ đó?
- Bạn không có gì để mất, chỉ có nỗi đau khổ và sự bất hạnh của bạn. Nhưng con người thường cứ giữ chặt lấy những điều này.
- Hạnh phúc không có nghĩa là thành công, cũng không phải sống trong hy vọng, hay cố gắng có được tiền bạc, quyền lợi, danh tiếng. Hạnh phúc là khi ta làm một điều gì đó bằng ý thức, chứ không phải bằng ý chí.
- Hiện tại là tất cả. Lúc này là thời gian duy nhất và ở đây là không gian duy nhất. Toàn thể vũ trụ an trú trong ta. Đó là niềm an lạc. Đó là hạnh phúc đích thực của con người.
- Khoái cảm bao giờ cũng khiến bạn lệ thuộc vào người khác. Hạnh phúc giúp bạn có được một chút tự chủ nhưng không hoàn toàn. Chỉ có niềm an lạc mới là tự do, nó không chia cắt bất cứ điều gì, không chia cắt ai; đó là đời sống duy nhất của bạn, là bản chất sâu xa nhất của bạn.
- Tâm trí bạn khao khát một cái gì thật mới mẻ. Tâm lý ấy giải thích vì sao bạn cứ mong tưởng gắn kết với một cái gì đó trong tương lai. Bạn sống trong hy vọng nhưng không bao giờ đạt tới cái hoàn thiện.
- Niềm vui thuộc về tinh thần. Nó hoàn toàn khác với khoái lạc hay hạnh phúc. Niềm vui có ở trong ta, không phải đến từ bên ngoài hay từ người khác.
- Sự thật, ý thức, an lạc - ba điều ấy là chân lý tối thượng. Đầu tiên ta bắt đầu nhận thức về bản ngã vĩnh hằng của chính ta, đó là Sự thật. Khi nghiền ngẫm sâu sắc hơn về bản chất thật sự của mình, đi vào sự thật, bạn sẽ đạt tới sự thấu ngộ sâu sắc, rộng lớn - đó là Ý thức.
Mọi việc đều được soi chiếu trong ánh sáng chứ không phải bóng tối. Tất cả đều được nhận thức rõ ràng, chứ không phải là sự ước đoán mịt mờ. Ở mọi nơi bạn biến thành ánh đuốc trí tuệ, chứ không phải cái bóng nhạt nhoà của vô thức. Khi đạt tới trạng thái tinh thần sâu thẳm, hạt nhân tâm hồn bạn chính là Niềm an lạc.
- Hãy tận dụng mọi thứ xảy ra với bạn trong khoảnh khắc sống này, nhưng đừng cố sở hữu nó. Đừng khư khư tuyên bố rằng nó là của riêng bạn. Không có gì là của bạn cả, tất cả đều thuộc về đời sống bao la.
- Cái tôi thuần tuý không thể mang bất kỳ điều gì đặc biệt vào thế giới; điều đặc biệt chỉ đến khi không còn cái tôi nữa.
- Đừng sống bằng cách đánh cắp hạnh phúc của người khác - đó là thánh. Đừng dẫm đạp lên hạnh phúc của người khác, mà hãy giúp họ hạnh phúc - đó là thánh. Hãy tạo ra một bầu khí quyển mà nơi đó tất cả mọi người đều được sự phần vui vẻ tốt lành. - Nếu bạn cố tìm kiếm hạnh phúc, bạn sẽ không bao giờ đạt được. Hạnh phúc là điều gì đó đang thực hiện. Nó không phải là kết quả của một sự theo đuổi nào cả. - Hạnh phúc hoá thành bất hạnh: đó là hai mặt của một vấn đề, như hai mặt của một đồng xu. Nếu bạn đang ở phía bên này, hẳn là mặt bên kia đang ẩn náu và chờ cơ hội để xuất hiện. - Người tham vọng là kẻ đau khổ nhất thế giới. Thế mà chúng ta dạy dỗ trẻ em rằng: phải xếp thứ nhất, phải đứng đầu, chỉ như thế con mới hạnh phúc. - Hạnh phúc chẳng có gì gần gũi với sự thành công. Hạnh phúc không đi đôi với mong muốn, tiền bạc, quyền lực, danh vọng. Hạnh phúc thuộc về ý thức của bạn, chứ không phải là tính cách. Hãy nhớ: tính cách không phải là bản chất của bạn, nó là cái bạn học hỏi được. - Khi tất cả những tâm trạng tiêu cực không còn nữa thì nguồn năng lượng tạo nên chúng sẽ hoàn toàn tiêu biến và thay vào đó niềm an lạc vĩnh cửu sẽ tràn ngập trong ta. - Hạnh phúc là một quá trình; nó chưa bao giờ là kết quả của một sự theo đuổi. Nó xuất hiện thậm chí ngay cả khi bạn không nghĩ gì về nó. Cố tìm hạnh phúc chỉ khiến bạn càng thêm tiếc nuối. Đừng trông đợi, hãy nghỉ ngơi, thưởng thức sự tồn tại của mình, bạn sẽ thấy hạnh phúc. - Hạnh phúc bao quanh ta một cách tự nhiên như không khí, như bầu trời. Hạnh phúc không phải là thứ phải đi tìm; nó là chất liệu của vũ trụ bao la. Hãy thưởng thức nguồn năng lượng tuyệt vời ấy. Bạn phải nhìn thẳng vào nó, đối diện trực tiếp với nó. Chỉ cần lơ đãng, mong cầu hão huyền, bạn sẽ lập tức đánh mất nó. - Hiểu được chính mình sẽ mang tới hạnh phúc thật sự. Trong những bước đi đầu tiên, bạn không thể tránh khỏi việc đối mặt với đau khổ. Con đường phía trước còn rất gian nan, nhưng càng tiến sâu vào cuộc hành trình, phần thưởng bạn nhận được càng lớn lao. - Hãy cố gắng thấu hiểu nỗi đau khổ của bạn. Hãy sống với nó, tìm ra căn nguyên tại sao nó lại xuất hiện. Hãy định tâm lại. - Chúng ta thường chơi không phải là chơi theo đúng nghĩa của từ này, mà chỉ là giải trí. Ta xem trò chơi như một cách để trốn tránh thực tại, trốn tránh chính mình. - Chỉ những người không biết chơi mới phải tìm cách giải trí. Thế giới càng ít trò chơi thì người ta càng cần truyền hình, phim ảnh, những thành phố hào nhoáng và hàng ngàn thứ tiêu khiển khác. - Bạn không có cách nào điều khiển một người đang tràn trề niềm vui sống; nhưng bạn có thể tác động đến một người đang đau khổ. Người sống an lạc là người được giải thoát. An lạc đồng nghĩa với tự do. Khi bạn cảm nhận niềm vui một cách sâu sắc, bạn không thể bị nô lệ bởi bất kỳ điều gì. - Nếu không cố gắng thoát ra khỏi nỗi phiền não, không thấu hiểu được con đường của sự khổ, nếu cứ khư khư bám lấy nỗi buồn mờ mịt, chúng ta sẽ không bao giờ có được niềm vui chân thực. Tâm hồn ta không bao giờ có thể ca hát với đời. - Nếu muốn vui sống một cách bình thường hãy sớm từ bỏ ảo ảnh xa vời mà xã hội đã khuyến khích bạn đuổi theo. Hãy trở thành chính bản thân mình chứ không phải vì ý muốn của người khác. Chỉ khi nào can đảm thoát khỏi ảo ảnh, bạn mới có khả năng bước vào sự thật. Đơn giản vì duy nhất sự thật là cái có thật, còn ảo ảnh thì không bao giờ trở thành sự thật.
|
Xem thêm