Những dòng thơ an nhiên giữa dòng đời
Nếu cõi ta bà này toàn niềm vui thì có lẽ chúng ta chào đời bằng nụ cười chứ không phải tiếng khóc. Điều đó có nghĩa rằng nỗi khổ, niềm đau là vốn dĩ của cuộc đời trong cõi trần ai. Điều quan trọng là chúng ta có thái độ sống tích cực, chấp nhận tất cả những điều bất như ý và cố gắng vượt qua với tinh thần lạc quan, thì sẽ đặng an nhiên ngay cả trong bão giông...
THÓI QUEN
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Thói quen sáng ngồi mười phút
Nhâm nhi một tách cà phê
Lướt qua một vòng facebook
Thấy nhiều hỷ nộ, khen chê!
Rồi nghe bộn bề cuộc sống
Cuốn trong cơm, áo, gạo, tiền
Con tim còn nhiều rung động
Mệt nhoài cũng phải cố lên!
Ta tìm một miền an hạnh
Đôi khi tức cảnh sinh tình
Cuộc sống vốn là ảo ảnh
Thôi thì hãy cứ phiêu linh
Chọn riêng cho mình một lối
Không cần phải vội vàng chi
Công việc quay vòng sáng tối
Vẫn nghe cảm xúc thầm thì!
Thói quen không gì thay đổi
Bôn ba ngày tháng cũng nhiều
Thời gian luôn luôn chật chội
Vui buồn thì vẫn tin yêu!
Ngày 07. 05. 2019
CỨ AN NHIÊN
Thơ: Nguyễn Hưng
Vẫn mưa gió trên con đường lữ thứ
Cánh chim bay viễn xứ biết khi nào
Nơi cuối trời màu nắng cũng hư hao
Xuân chẳng đến mộng đào về đâu hỡi ?
Giữa dòng đời đôi bàn tay chới với
Kiệt cùng yêu chẳng tới được mai hồng
Con đò chiều vẫn lặng lẽ ven sông
Vắng cô lái theo chồng từ độ ấy.
Trót phận hẩm đếm niềm vui được mấy
Bao sầu bi lại thấy suốt dặm dài
Chẳng mong đời phải rẽ lối chia hai
Bởi thu úa đành phai trên ngàn lá.
Con đường vắng vẫn cơn mưa tầm tã
Ngàn giọt rơi đâu ngã nổi chân người
Mùa cạn mùa chiếc lá lại xanh tươi
Rồi xuân đến tiếng cười vang rộn rã.
Dù phận số có bao nhiêu nghiệt ngã
Cứ an nhiên khi đã ngộ ra rằng
Một kiếp người chỉ như ánh sao băng
Đừng lãng phí những nặng lòng không đáng.
Nguyễn Hưng 11/04/2019
TÂM PHẬT
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Bỏ chốn cao sang làm người chân đất
Sống vô thường luôn thành thật bao dung
Chẳng cần khoe khoang ăn nói lung tung
Bên cây cỏ sống ung dung tự tại
Mặc người đời cười chê không ngần ngại
Thân phận thấp hèn áo vải mong manh
Luôn nâng niu từng chiếc lá trên cành
Yêu mọi người thương chúng sanh tất cả
Yêu muông thú thích cỏ cây hoa lá
Chuộng hoà bình với bản ngã thiện lương
Bớt tham vọng sống dân dã đời thường
Dù vất vả vẫn luôn luôn vui vẻ
Cứu rỗi chúng sinh âm thầm lặng lẽ
Sẵn sàng mở lòng chia sẻ từ bi
Tâm thiền định gác bỏ mọi sân si
Luôn an vui với những gì hiện có
Chắt chiu niềm vui nỗi buồn gác bỏ
Sống có tình để cho gió cuốn trôi
Tâm Phật sáng trong bước giữa dòng đời
Luôn an nhiên không một lời than trách.
BƯỚC QUA NHỮNG ƯU PHIỀN
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Dù đi đâu em cũng cứ phải xinh
Em tự nhủ phải yêu mình trước đã
Bước qua thanh xuân dòng đời sỏi đá
Đã bao lần vấp ngã tự đứng lên
Nước mắt xoá nhoà ký ức không tên
Có những lúc phải cố quên tình cũ
Con tim cô đơn bao đêm mất ngủ
Khóc cho tình mình vần vũ bão giông
Bình minh tới sau giá lạnh đêm đông
Em vẫn tin là hoa hồng sẽ nở
Dù cuộc sống có bao điều trắc trở
Ta mãi yêu đời khi có niềm tin
Sống vô thường đời sẽ thấy an nhiên
Hãy bước qua những ưu phiền rắc rối
Ta biết đường xa có chi phải vội
Phía trước mặt trời bóng tối sau lưng
Sẽ tới đích nếu như bước không ngừng
Thấy khó khăn ta ơi đừng nản chí
Chắc chắn có một người luôn tri kỷ
Một nửa của mình chung thuỷ yêu thương.
ĐỪNG NGÃ GỤC NHÉ EM
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Dòng đời kia như dòng nước cuốn trôi
Con sông quê vẫn bên bồi bên lở
Có một mối tình đã từng dang dở
Cho một người mãi thương nhớ buồn đau
Cuộc đời này là một chốn bể dâu
Niềm vui ít còn nỗi sầu giăng mắc
Nụ cười hiếm hoi nhạt nhoà nước mắt
Vượt chính mình ta đừng trách chi ai
Ngẩng cao đầu để bước tới tương lai
Hãy cứ tin sau đêm dài trời sáng
Xung quanh ta vẫn còn bao bè bạn
Chung vui ngọt bùi hoạn nạn sẻ chia
Cố gắng lên qua đỉnh dốc bên kia
Hạnh phúc mới sẽ quay về chờ đón
Có hoa vàng có sương mai mỗi sớm
Có ngôi nhà cho em chốn bình yên
Em vẫn xinh tươi duyên dáng ngoan hiền
Em xứng đáng được an nhiên hạnh phúc
Vui lên em ngẩng cao đầu mọi lúc
Yêu chính mình đừng ngã gục nhé em.
HÃY CỨ VUI
Thơ: Thanh Hùng
Đã đến với đời
Hãy chơi vui vẻ
Đừng sợ dù cơn gió nhẹ
Dù chuyện có buồn cũng sẽ qua đi
Suy nghĩ làm gì
Có chi để nghĩ
Bởi cuộc đời không mãn ý
Lo lắng để làm thi vị tiêu tan
Hoa nở sẽ tàn
Cứ an nhiên sống
Để thấy cuộc đời mãi rộng
Ta cũng như người đều giống như nhau
Đông đến thay màu
Xuân sau sẽ đẹp
Con tạo vẫn luôn phù phép
Nay lỡ úa tàn sẽ đẹp ngày mai
Đừng quá miệt mài
Để phai sắc thắm
Dẫu biết đời dài muôn dặm
Vui vẻ đi rồi rối rắm sẽ qua.
Tp. HCM 2018
P T H
HÃY CƯỜI LÊN
Thơ: Thanh Hùng
Khề khà một chút cho tươi
Ngả nghiêng cùng với nụ cười sẽ qua
Vui trong một cõi ta bà
Bình thường để thấy bao la đất trời
Nhìn đời cho thật thảnh thơi
An nhiên tự tại đúng lời người răn
Cười vui để xóa vết hằn
Cho lòng thanh thản nếp nhăn không còn
Hãy cười dù có héo hon
Vượt qua gian khó mỏi mòn tấm thân
Dù cho vướng bụi phong trần
Hay là ngấn lệ còn ngân mi sầu
Vì đời có được bao lâu
Cười vui quên hết buồn rầu sẽ tan
Tình yêu ái đượm nồng nàn
Sẽ làm cuộc sống chứa chan ngập lòng
Hãy cười đời sẽ trắng trong
Quẳng lo vui sống kệ dòng đời trôi.
Tp. HCM 2018
P T H
HÃY AN NHIÊN
Thơ: Nguyễn Hưng
Ta ăn năn trên một mùa lá đổ
Con đường mòn mấy độ đón thu sang
Ngày hôm nay cảnh sắc như úa vàng
Một mình ta lang thang trong quạnh vắng.
Bao nỗi sầu khiến hồn ta trĩu nặng
Thời gian ơi sao chẳng thể ngược dòng
Giá ngày nào không biết đến nhớ mong
Thì hôm nay đâu đong đầy day dứt.
Bao kỷ niệm sao đành lòng để vứt
Ta thương em rấm rứt nỗi muộn phiền
Nhưng chợ đời đã run rủi ở phiên
Thì em ơi… an nhiên mà bước tiếp.
Cuộc nhân sinh có mấy ai được thiệp
Chẳng tự dưng hưởng kiếp số hoan ca
Giữa biển đời bao giông tố hải hà
Đừng buông tay để xa rời mãi mãi.
Khéo vun trồng rồi cuộc đời hoa trái
Buồn hay vui cũng tại ở trong tâm
Dẫu phía trước còn đó bao thăng trầm
Đâu sá gì ngày dầm mưa dãi nắng.
Hãy xoá đi những gì là khoảng lặng
Nhìn thu về trong nắng mới vàng tươi
Lá vàng rơi đâu héo được nụ cười
Con đường dài vẫn ngời trong mùa mới.
Phía xa xa cánh cò bay chấp chới
Bao nỗi sầu vời vợi cũng dần trôi
Ta bước qua xác lá chất đỉnh đồi
Mong thấy em khoé môi cười rạng rỡ.
Nguyễn Hưng 23/08/2018
---
Bài Thơ: TỰ TẠI NƠI ĐÂY (Tác giả: Thanh Hùng)
TỰ TẠI NƠI ĐÂY
Thơ: Thanh Hùng
Dõi nhìn về phía trời xa
Tìm đâu để thấy ngôi nhà bình yên
Để cho lướt nhẹ con thuyền
Theo về bờ giác độ duyên vững vàng
Cuộc trần nhiều nỗi trái ngang
Niềm vui chưa trọn bẽ bàng khổ đau
Trần gian lắm cảnh úa nhàu
Lẽ đời nham hiểm trọng nhau vì tiền
Không cần cuộc sống an nhiên
Trở trăn vì những lụy phiền thế gian
Ra đi tìm chốn thanh nhàn
Lánh đời đến bến bình an để về
Xa dần thế tục u mê
Nhàn tu tìm cội bồ đề dưỡng thân
Lánh xa một kiếp hồng trần
Ta bà lắm kẻ ác nhân dối đời
Gieo mầm oan nghiệt khắp nơi
Oan gia trái chủ tơi bời đau thương
Gây nên bao cảnh đoạn trường
Nợ đời gieo rắc còn vương vấn đầy
Thanh bình tự tại nơi đây
Gắng tu dù có hao gầy vẫn cam.
Tp. HCM 2018
P T H
AN NHIÊN TỰ TẠI
Thơ: Thanh Hùng
Trần ai là chốn đọa đày
Tranh quyền đoạt vị lãnh ngay ưu phiền
Bởi đời điên đảo…đảo điên
Thị phi hung hiểm gắn liền với thân
Vui chi ở chốn hồng trần
Đời người như áng phù vân đó mà
Phóng tầm mắt ngắm thật xa
Hư vô ở chốn ta bà có thôi
Xưa kia phật đã dạy rồi
An nhàn tu niệm về ngôi sen hồng
Vì đời sắc sắc không không
Niềm vui với chữ tâm đồng an nhiên
Sẽ quên được hết não phiền
Cuộc đời thanh thản như tiên như thần
Dặn lòng giữ một chữ nhân
Và thêm chữ nhẫn chỉ cần thế thôi
Tu tâm dưỡng tánh để rồi
Hiếu tròn hạnh tốt xứng ngôi tu thiền
Mãn phần về với phật tiên
Bằng không ác báo về miền âm ti
Nghĩa nhân ta học được gì
Để đời thanh tịnh sầu bi không còn
Giữ gìn một tấm lòng son
Bỏ qua tất cả lối mòn cũ xưa.
Tp. HCM 2018
P T H
CỨ AN NHIÊN EM NHÉ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cứ an nhiên em nhé giữa dòng đời
Nỗi đau nào cũng vơi theo ngày tháng
Hãy cười lên, cười thật tươi duyên dáng
Sau đêm dài là ánh sáng ban mai
Ngẩng cao đầu em đi tới tương lai
Mang váy mới dáng trang đài cứ bước
Tình yêu mới đang chờ em phía trước
Em ngoan hiền nên xứng được chở che
Không sao đâu hạnh phúc sẽ quay về
Mặc người xưa quên lời thề ngày ấy
Con sông quê muôn đời nay vẫn vậy
Mãi xuôi dòng con nước chảy về đông
Chớ buồn đau cho phai nhạt má hồng
Em hãy đợi một mùa bông nở muộn
Hãy cứ làm những điều gì mình muốn
Đừng để dòng đời nó cuốn ta đi
Hãy lau lệ sầu hoen ướt bờ mi
Đời con gái cũng có thì em ạ
Yêu đi em khi đất trời vào hạ
Chớ để tâm hồn sỏi đá rêu phong.
CỨ THẢN NHIÊN (Tác giả: Tùng Trần)
CỨ THẢN NHIÊN
Thơ: Tùng Trần
Cứ thản nhiên vô tư mà tồn tại
Bỏ miệng đời lời mai mỉa ngoài tai
Cuộc đời này đâu ai giống một ai
Sao phải buồn cho mắt cay người nhỉ
Cứ thản nhiên đừng bận tâm suy nghĩ
Ôm nỗi sầu bi lụy sẽ không vui
Kẻo canh thâu lòng vươn vấn ngậm ngùi
Đạp dư luận lên miệng đời mà sống
Cứ thản nhiên an vui và hi vọng
Nhưng nhớ đừng mơ mộng quá xa xôi
Được bình yên như thế cũng đủ rồi
Sống thật tâm sẽ thấy đời tươi đẹp
Cứ thản nhiên mở lòng đừng khép nép
Chuyện đã rồi hãy dẹp bỏ cho qua
Vì bầu trời còn rộng lớn bao la
Nên xem lời thị phi là mây nước
Cứ thản nhiên mà nhìn về phía trước
Dẫu chân trần nhưng bước vững vàng hơn
Không tranh đua chẳng ghanh ghét giận hờn
Là ta đã sống hơn người gấp bội.
Theo thihuu.com
Xem thêm