Giúp đỡ người khác cũng chính là giúp đỡ chính mình

03/11/2020 | 418

Sống và cho đi khi có thể, cho đi không toan tính với tâm chân thành, bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn thế.

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi tối muộn đêm mùa Xuân. Có một cặp vợ chồng già bước vào nhà nghỉ để tìm phòng trú tạm qua đêm. Thật không may, nhà nghỉ đã không còn phòng trống.

Nhân viên lễ tân tại quầy không thể chịu được khi nghĩ đến cảnh hai vợ chồng đã có tuổi, phải đi loanh quanh tìm phòng trống vào giờ muộn như vậy. Anh bèn dẫn họ đến một căn phòng và nói: “Đây không phải là căn phòng tốt nhất, nhưng ít ra hai vị sẽ có một nơi để trú tạm qua đêm nay”. Người chồng nhìn vào căn phòng được bố trí gọn gàng, và vui vẻ đồng ý trú tạm tại đây.

Ngày hôm sau, khi họ ra làm thủ tục trả phòng tại quầy lễ tân và thanh toán tiền, thì anh chàng tiếp tân từ chối và nói: “Không cần phải trả tiền đâu ạ. Căn phòng mà ông bà dùng đêm qua là phòng của tôi. Chúc hai vị sẽ có một chuyến đi thượng lộ bình an!”.

Lúc đó hai vợ chồng kia mới biết, anh chàng tiếp tân đã nhường phòng ngủ của anh cho họ, còn bản thân thì nằm ngủ tại quầy lễ tân suốt đêm hôm đó. Người chồng đã vô cùng cảm động sau khi biết chuyện, ông nhẹ nhàng bảo: “Cậu là nhân viên quản lý trao phòng chuyên nghiệp nhất mà tôi từng gặp. Rồi cậu sẽ được trao thưởng cho điều này!”

Vị tiếp tân mỉm cười, tiễn cặp vợ chồng ra đến cửa và chào tạm biệt họ. Anh không hề nghĩ nhiều đến điều gì sẽ xảy ra sau đó.

 

Một ngày nọ, anh nhận được lá thư chứa kèm một tấm vé máy bay một chiều tới New York. Anh làm theo chỉ dẫn được ghi trong lá thư, và dừng chân trước một tòa nhà cao lớn.

Lúc này anh ngạc nhiên khi biết rằng, cặp vợ chồng già mà anh đã giúp đỡ trước đó thực chất là một vị tỷ phú. Người đàn ông giàu có này đã quyết định mua một khách sạn rộng lớn sau lần gặp mặt anh chàng tiếp tân, sau đó ngỏ ý gửi cho anh lá thư để mời anh đến làm việc, vì ông tin rằng anh sẽ thay ông làm tốt khâu quản lý khách sạn này.

Đây cũng chính là câu chuyện kinh điển của Khách sạn Hilton và vị quản lý đầu tiên của họ.

Chỉ là câu chuyện nhỏ thôi nhưng đã giúp chúng ta thấy được một điều, đó là khi cho đi vô điều kiện, thì sẽ nhận được những điều tốt đẹp ngoài mong đợi. Chỉ cần có tấm lòng lương thiện, làm việc gì cũng nghĩ đến người khác một chút thì cuộc sống nhất định sẽ không bạc đãi chúng ta.


(*) Xem thêm

Bình luận