Những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật hay nhất mọi thời đại

13/02/2023 | 576

Tình yêu là gì? những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật không? Có phải ai trong mỗi chúng ta đều đã và đang có cho mình một mối tình tuyệt đẹp tựa như mây hay không? Trong cuộc sống xô bồ này, để va chạm, phải mặt nhau là điều gì đó vô cùng đặc biệt, là sự sắp xếp của vũ trụ, sự sắp đặt vô tình của thượng đế để có thể gặp gỡ nhau một cách vô tình ở chốn này đấy.

Có những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật mà chúng tôi nghe qua thật sự cảm động. Cảm động vì tình yêu của các cặp đôi dành cho nhau quá ngọt ngào, cảm động vì những khó khăn thách thức, sóng gió ngoài kia mà họ vẫn nắm tay cùng nhau mà đứng dậy vượt lên tất cả.

Xung quanh ta luôn có những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật lay động lòng người

Xung quanh ta luôn có những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật lay động lòng người

Đôi khi những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật được kể lại khiến người nghe dỡ khóc dỡ cười vì tình huống các cuộc tình ấy thật hài hước, vui nhộn nhưng cũng rất chi là ngọt ngào và lãng mạn. Tất cả chúng ta sinh ra đều được hưởng trọn hạnh phúc, sẽ được yêu thương, cưng chiều, lo lắng, chăm sóc. Những ai đang có cho mình một cuộc tình viên mãn thì rất vui cho bạn đã có được hạnh phúc đời mình nhé. Còn đối với những bạn nào vẫn còn cô đơn, lẻ bóng thì khoan hãy tủi thân, tuyệt vọng luôn nha. Vì những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật mà stardaily chúng mình mang lại sau đây đâu đó sẽ giúp các bạn tin yêu cuộc đời này, tin vào những thứ tình cảm ngọt ngào ấy đều sẽ dành riêng cho mỗi người. Đặc biệt giúp bạn không ngừng hy vọng và sẽ là một trong những động lực tiếp sức cho bạn thêm thời gian để chờ đợi người xứng đáng để yêu thương trân trọng bạn nhé.

1: Thất tình lâu quá rồi phải không - cho anh gặp em được rồi đó! 

6 câu chuyện tình yêu lãng mạn khiến bạn phải tin vào định mệnh | ELLE
Nếu thượng đế đã một lần nữa cho em tình yêu em sẽ giữ thật chặt và yêu anh như tình yêu đầu

Lời mở đầu:

Cứ ngỡ sau những vụn vỡ khi xưa, những vết cắt người kia đã vô tình hay cố ý để lại vẫn còn tồn đọng nơi khóe tim ở lồng ngực trái, thì chắc em sẽ không thể yêu thêm một ai nữa rồi. Kể từ ngày người thương cũ tuyệt tình dứt áo ra đi, bỏ đi mọi ánh nhìn mà em đã trao, nhẫn tâm đành lòng phủi bỏ cái nắm tay mà em cố gắng siết chặt thì em đã nghĩ sẽ không còn ai đủ lòng thành để em trao trọn đi trái tim yêu thương này nữa rồi. Tâm can này đau đớn quá nhiều, tận sâu nỗi đau kia liệu có ai thấu được và sẵn sàng chữa lành hay không. Thôi thì thay vì yêu người em sẽ yêu bản thân em thôi vậy.

Cứ ngỡ cả đời này sẽ có một tấm thân héo hon này sẽ tự làm tấm chắn riêng cho chính mình nhưng may mắn thay nhờ ơn sắp xếp của thượng đế mà con tim nhiều vết xước khi xưa cũng được diệu hóa trở lại, nó lại được sống thêm lần nữa khi em lại được gặp anh. Người con trai cứ ngỡ xa lạ nhưng lại trở thành một người bạn đồng hành ở cả chặn đường sau này.

Cốt chuyện:

“Tôi gặp anh vào một ngày mưa khá lớn tại trạm dừng xe buýt. Lúc ấy tôi và anh chẳng để ý gì đến nhau cả, tôi thì đang rất nôn nóng chờ đợi chuyến xe tới để có thể kịp giờ làm thêm tại quán cà phê, anh thì trao trọn mọi ánh nhìn về chiếc điện thoại mà đang cầm trên tay.

Tôi là một cô gái với một thân hình nhỏ nhắn, mang trên vai là chiếc cặp balo nặng trĩu, khoác cho mình chiếc áo sơ mi trắng nhưng mọi thứ chỉ đẹp trước khi hình ảnh chiếc ô tô bên đường chưa vụt qua, hắn tạt một phát làm bao nhiêu nước trên đường dường như trút hết xuống người tôi. Tôi luống cuống nháo nhào hét thật lớn nhưng có được gì đâu vì tiếng mưa còn lớn hơn cả tiếng hát karaoke của nhà bên kia phố. Nhìn lại cảnh tượng lúc ấy thì chỉ có bật cười.

Anh chàng cạnh tôi lạnh lùng lắm cơ, nhưng đâu đó tôi thấy ánh mắt hiện rõ một nụ cười vì hình hài tôi lúc này. Thi thoảng tôi thấy anh liếc qua nhìn tôi, vì quá ngượng tôi chẳng dám nhìn lại tí nào cả. Chuyến xe cuối cùng cũng tới cứu vớt nỗi xấu hổ của tôi, tôi và anh cùng lên xe. Lúc ấy tôi chẳng để ý gì đến xung quanh nữa cả, tôi chỉ nôn nóng đến nơi để thay chiếc áo bám đầy bụ bẫm này, xe vừa được bác tài bóp thắng dừng trạm là tôi cũng nhanh chóng vụt thật nhanh để chạy vào quán, lính quýnh thay đồng phục để kịp ca làm.

Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, tôi vào quầy làm việc nhưng ai ngờ đâu người trước mặt tôi tại quầy là anh chàng khi nãy, người cùng tôi ngồi trên tuyến xe buýt kia. Lúc này tôi nhiệt tình lại chào hỏi để được phục vụ nước cho anh. Nhưng chị nhân viên trong quầy nói nhỏ với tôi” Anh Minh, sếp mới đó Thanh ơi’, tôi mắt chữ O miệng chữ A, vậy là bao nhiêu hình tượng tốt lại bị vùi dập vì chiếc xe oái oăm khi nãy. Tôi xấu hổ, ngượng ngùng nhưng chốc sau tôi cũng phải làm công việc riêng của chính mình. Tôi vừa chuyển vào làm không lâu nên việc gặp sếp là điều rất hiếm hoy.

Ngày qua ngày tôi chăm chỉ đến làm việc, thời gian tôi gặp sếp cũng kha khá. Từ khoảnh khắc gặp mặt đầu tiên ấy, chúng tôi cũng có dịp trao đôi nhau nhiều hơn, anh cũng rất nhiệt tình hướng dẫn những sai sót của tôi. Trò chuyện với nhau những vấn đề vướng mắc trong đời sống, những khó khăn mà tuổi trẻ buộc trải qua, những vấp ngã đầu đời và rồi cứ thế chúng tôi thích nhau lúc nào không hay. Anh tỏ tình tôi sau khoảng thời gian dài tìm hiểu. Anh cũng biết những đau đớn mà tôi đã nếm trải khi xưa, tôi cũng hiểu được những tấm chân tình mà anh dành trọn cho mình. Chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân và tháng 2 vừa rồi vừa tròn 2 năm kỷ niệm chúng tôi lấy nhau và cũng là cột mốc chúng tôi có được đứa con đầu lòng mà cả hai đã cùng nhau nguyện cầu từ bấy lâu.

Người ta hay nói trong đời người có hai điều không nên bỏ lỡ một là chuyến xe cuối cùng, hai là người thương bạn thật lòng. Chuyến xe năm ấy chúng tôi đã chưa từng bỏ lỡ mà lại vô tình được vũ trụ sắp xếp va phải nhau ở khoảnh khắc ấy. Cuộc đời tôi gặp được anh mà trở nên trọn vẹn, anh gặp được tôi mà trở nên đủ đầy. Chẳng biết tương lai như thế nào nhưng hiện tại chúng tôi đều sẽ trân trọng nhau từng mọi khoảnh khắc đang có. Dù biết cuộc sống hôn nhân sẽ có những mâu thuẫn, những xung đột nhưng chúng tôi luôn vun vén cho tình yêu ấy để có thể giữ lửa một cách trọn vẹn nhất.

Lời kết:

Qua những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật của tôi, mong rằng những ai đang còn lẻ loi, đau đớn dày vò vì mảnh vỡ khi xưa chưa nguôi thì hi vọng các bạn sẽ tìm cho mình một người thật xứng đáng để bù đắp cho bạn những tháng ngày hạnh phúc sau này. Ai rồi cũng sẽ được thương và được trân trọng nhau nhé.

“ Đó là câu chuyện của chị Thanh – anh Minh một trong những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật. Cặp đôi trai tài gái sắc mà khi nghe qua câu chuyện ấy khiến ai cũng mang cho mình một niềm hạnh phúc vì sự sắp xếp của ông trời như thế . Mong cho anh chị luôn yêu thương nhau, luôn dành mọi điều tốt đẹp vì nhau và luôn viên mãn với những gì đã và đang có. Chúc cho thiên thần nhỏ chưa chào đời ấy thật khỏe mạnh và chờ ngày ra đời con nhé”

2: Chào em - Cô bé hàng xóm 

Chào em, cô bé hàng xóm - tấm chân tình của tôi
Chào em, cô bé hàng xóm – tấm chân tình của tôi

Lời mở đầu:

Tình yêu có phải đi thật xa mới có thể kiếm tìm được tấm chân tình cho chính mình. Có những điều đang hiện hữu xung quanh chúng ta mà chẳng một ai mải mai để tâm gì đến. Câu chuyện sắp tới đây sẽ khiến cho chúng ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên đến mức ngỡ ngàng vì sự sắp đặt duyên số một cách trùng hợp đến lạ này. Một trong những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật trong mọi thời đại nên đọc và lắng nghe.

Cốt chuyện:

Mỹ Xuân- cô nàng 18 tuổi cùng với nhan sắc tuyệt trần, cô là con gái cưng duy nhất của chủ tiệm tạp hóa trong làng. Cùng với vẻ ngoài yêu kiều được xa số anh trai trong làng để ý nhưng cô vẫn sớm tối một mình, ngày đêm cô đơn lẻ bóng vì chẳng ưng ý một ai. Với ý chí chăm học để được nhận học bổng đi du học nước ngoài, cô học tập chăm chỉ và là một niềm hi vọng duy nhất của ba mẹ. Qua những ngày tháng miệt mài với sách vở thì những hoài bảo khi ấy, những ước muốn mà cô ngày đêm mong mỏi khi xưa cũng trở thành hiện thực. Cô qua Úc du học, thực hiện ước mơ trở thành một bác sĩ giỏi tài năng.

Cùng với khả năng sẵn có, thành tích xuất sắc của mình, cô là một trong những sinh viên vượt bậc được nhà trường bên đấy ứng cử tham gia hội thảo đặc biệt và nổi tiếng nhất ở trường

“Tôi gặp anh ngày hôm ấy tình cờ như cách anh vô tình trao trọn mọi ánh nhìn trìu mến cho cô bé ngày xưa còn mít ướt của tôi khi còn nhỏ vòi tiền mẹ mua kẹo vây. Hóa ra đó là anh Thịnh, con của người bạn thân của ba tôi.  Anh sang Úc du học cũng gần 3 năm rồi, cũng khá lâu để có thể gặp lại anh sau những ngày tôi còn bé tí, còn lon ton chạy sau anh xin ít bánh kẹo mỗi khi anh sang nhà tôi mua đồ. Anh lớn hơn tôi tận 5 tuổi, giờ đây đã là một chàng thanh niên chững chạc với vẻ ngoài cao ráo và vô cùng tri thức.

Cuộc gặp gỡ tình cờ này khiến những người con Việt Nam sang nước ngoài học tập và làm việc thêm càng quý nhau nhiều hơn. Anh là đội trưởng của nhóm nhảy trình diễn ở buổi hội thảo sáng hôm đó, lúc đầu tôi nhìn anh khá quen nhưng chẳng nhớ là ai. Nhưng có 1 người bạn Việt nói chuyện với anh và gọi tên anh thì tôi mới nhận ra. Tôi vui mừng đến phát khóc vì gặp lại đồng hương ở một nơi xa xôi như thế này. “ Anh Thịnh phải không ạ?” Sang đây tất cả mọi người đều giao tiếp bằng ngôn ngữ Tiếng Anh nên khi có Tiếng Việt xuất hiện thì anh cũng rất ngỡ ngàng như tâm lí tôi vô tình gặp lại anh khi nãy. Anh quay sang nhìn tôi hồi lâu, anh chẳng thể ngờ lại có thể gặp lại 1 đứa bé hàng xóm ở nơi này. Chúng tôi nhận ra nhau, cuốn quýt hỏi thăm nhau như chưa bao giờ được hỏi. Chúng tôi xin facebook lẫn nhau để có dịp trò chuyện khi cần vì qua nơi này gặp được người Việt là một điều gì đó rất đáng quý mà đặc biệt hơn chúng tôi lại cùng quê cùng hương xứ sở nữa.

Tôi chỉ là một du học sinh mới qua nên còn khá bỡ ngỡ với nơi này, môi trường học tập cũng khiến tôi áp lực và mệt mỏi thì chính anh lại là người giúp đỡ tôi nhiều nhất, anh sẵn sàng hướng dẫn tôi thực hiện những bài tập khó,và cùng kể nhau nghe những câu chuyện vui ở quê, tâm sự những khó khăn từng trải. Có thể xem thứ tình cảm khi ấy chỉ đơn thuần là một tình cảm anh em gắn bó cùng giúp đỡ nhau tại đất khách quê người, chúng tôi ngày qua ngày cứ vậy mà san sẻ hỗ trợ những điều tốt nhất có thể.

Những tưởng thứ tình cảm đơn phương ấy của tôi sẽ chôn vùi đi mà chẳng có ngày được phơi bày. Với một cô gái như tôi thì việc động lòng với một người anh luôn tận tình giúp đỡ mình, luôn cận kề khi mình đau ốm thì là điều quá bình thường phải không.  Tôi luôn nghĩ anh chỉ xem tôi như một đứa em gái, một cô du học sinh xa nhà cần được lo lắng nên tôi cứ nén thứ cảm xúc ấy ngày này qua tháng nọ mà chẳng dám nói ra.

Một ngày cuối tuần của chiều mưa thứ 7, anh hẹn tôi ra quán cà phê để trò chuyện như bao lần. Vẫn với thái độ ân cần, nhẹ nhàng, sâu lắng vừa đủ của anh cũng làm cho trái tim mỏng manh này thêm yêu và yêu anh nhiều hơn. Anh cũng hỏi thăm tôi như mọi lần, nhưng hôm ấy anh lạ lắm, ánh mắt ngại ngùng, giọng nói lại có chút run run. Có tin được không khi lời anh ấy vừa nói ra như một tiếng sét ngang qua làm tim tôi như muốn ngừng đập.

Anh ấy ngõ lời tỏ tình tôi, muốn được chính thức quan tâm chăm sóc tôi một cách đàng hoàng, muốn cùng tôi trải qua quãng thời gian tiếp theo, muốn trở thành bờ vai vững chắc cho tôi tựa vào. Lúc ấy, tôi không nói nên lời, nước mắt cứ thế mà tuôn rơi, những điều ấy giống như sự ấm ức mà tôi muốn thét lên cho anh biết những thứ cảm xúc đơn phương âm ỉ mà bấy lâu nay bám lấy tôi thì giờ đây đã được đền đáp và được chạm đến trái tim anh. Tôi nhận lời anh và ôm nhau òa khóc vì sự hạnh phúc, khoảnh khắc thiêng liêng ấy.

Thời gian lặng lẽ trôi đi mà chẳng báo thức một ai, ấy vậy mà cũng đã gần 2 năm chúng tôi quen lấy nhau. Năm sau tôi sẽ hoàn thành khóa học, anh cũng sẽ kết thúc dự án hợp tác bên đây để trở về với đất nước thân yêu của mình và chúng tôi sẽ lấy nhau khi đã trải qua đủ mọi thăng trầm trong cuộc sống.

Lời kết:

Các bạn thấy đó, những người của nhau thì dù có đi đâu cũng về với nhau, dù có đi đến chân trời góc bể cũng có cơ duyên mà gặp nhau nên nghĩa vợ chồng. Chúng ta rồi sẽ được yêu và sẽ tìm lấy cho mình một mảnh tình xứng đáng. Tình yêu sẽ trải qua đắng cay, ngọt bùi có khó khăn mới thu được quả ngọt. Hãy trân trọng nhau, sống vì nhau và tận tâm với những gì đang có với bạn nha”.

3: Cô bé – Sao lại đánh cắp trái tim tôi thế cơ chứ

Em là tên trộm hả, sao lại đánh cắp trai tim tôi thế
Em là tên trộm hả, sao lại đánh cắp trai tim tôi thế

Lời mở đầu:

“Các bạn ở đây có bao giờ tin vào mối tình của tuổi học trò không?” “những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật?” Với một đứa con trai như tôi thì nếu hỏi tôi ở thời điểm khi mỗi ngày đều phải xin mẹ tiền đi học mỗi buổi sáng chắc có lẽ tôi chẳng tin được đâu. Tình yêu tuổi học trò quá non nớt, quá trẻ con để có thể nhận thức đủ sâu đủ rộng để có thể vun vén mà khoan dung tha thứ cho nhau. Sẽ rất khó có chung được sự đồng điệu về suy nghĩ vì cả hai còn quá nhỏ để có đầy đủ kinh nghiệm mà đắp xây tình yêu ấy. Ở thời điểm còn bồng bột khi ấy, tôi tự nhủ với lòng sẽ chẳng muốn dành thời gian cho ai đâu vì có quen có tìm hiểu thì kết cục vẫn thế, đau buồn, khổ sở chỉ thêm mệt mỏi. Nhưng người tính chẳng bằng trời tính mọi người à, cơ duyên gặp nhau cứ ngỡ như sự đặt chỗ sẳn của ông tơ bà nguyệt vậy.

Cốt chuyện:

Tôi là Thái Anh, một cậu học sinh với học lực cũng tạm ổn, nhan sắc thì ưa nhìn, dáng cười cũng được lòng mọi người vì tôi cũng khá cao với chiều cao lên đến tận 1m85. Tôi và em gặp nhau lần đầu tiên tại văn phòng của trường, tôi vào đấy để lấy xấp hồ sơ đăng ký tuyển sinh của các bạn trong lớp, em ấy thì đang loay hoay ở góc tủ gỗ để đặt sắp báo cáo trở lại vì vô tình đánh rớt. Chẳng cần suy nghĩ lâu tôi liền giúp em, dáng người nhỏ nhắn bị thân hình cao ráo của tôi dường như che chắn cả. Em bật người quay sang nhìn tôi cám ơn. Lúc này tim tôi dường như chết lặng, quả thật người ta có câu tiếng sét ái tình là chẳng sai.

Em ấy tên Ái My, một cô bé nhỏ người, mái tóc mềm mượt thoang thoảng mùi hoa nhài trên tóc, chiếc cặp kính cận, cùng với nụ cười rạng rỡ làm sáng tươi càng điểm tô thêm vẻ đẹp rạng ngời của em. Ngưng lại tầm 5 giây, tôi mới hoàng hồn vội nói “không có gì đâu em”, rồi em vội bước đi để kịp giờ vào lớp. Tôi cũng vội vàng cầm sắp hồ sơ mà trở lại phòng để bàn giao cho cô. Bao nhiêu kí ức, hình tượng, dáng người mảnh khảnh của em khi nãy cứ vây lấy tôi. Em tên gì? Học lớp mấy? Sao có thể dễ thương vậy chứ? Đó là tất cả những câu nghi vấn bao phủ tôi lúc này. Vào học tôi như người mất hồn, mơ mơ ảo ảo chẳng thể nghĩ một đứa với suy nghĩ kiên quyết khi xưa của tôi lại phải bị bà tình yêu quật như thế này.

Tan giờ học tôi cùng lũ bạn rủ nhau đi đánh banh ở sân vận động gần trường thì vô tình dáng người lúc trưa lại xuất hiện trước mặt tôi. Chắc là tôi nghĩ nhiều quá thành ra ảo tưởng thế thôi nhưng không, đó là em ấy.

Em ấy đang loay hoay với chiếc xe đạp đã xẹp bánh. Tôi cùng đám bạn lại giúp đỡ. Tôi gửi xe em tại tiệm sửa xe gần đó, hỏi ra em cũng thuận đường về nhà, thế là tôi từ chối đám bạn để đưa em về. Thời cơ đến chỉ có một và đây là dịp để tôi có thể cộng thêm điểm ấn tượng trong mắt em, cũng có dịp được tiếp cận em, được trò chuyện cùng em, được hiểu em là ai và cũng là cơ hội cho em biết tôi là người như thế nào. Đường trở về nhà hôm nay sao mà ngắn thế, chúng tôi dường như chẳng phải là người xa lạ của nhau mà nói chuyện vô cùng tự nhiên và hợp ý. Nhà em cũng đã đến em vào nhà, tôi cũng đạp xe về tiếp với đoạn đường còn lại. Trời hôm ấy nắng gắt đến cháy cả da nhưng đối với tôi trời bỗng hóa dịu dàng, mọi thứ xung quanh như chuyển biến màu hồng, tôi cứ cười tít mắt suốt tuyến đường làng.

Hôm sau em gặp tôi đưa tôi ít bánh như một sự biết ơn vì sự giúp đỡ hôm qua, tôi cũng dễ dàng nói chuyện với em nhiều hơn. Tôi trên em 2 lớp, thế nên những bài tập khó tôi đều sẵn sàng giúp đỡ em ấy, mỗi sáng tôi cùng em đến trường, trưa đến cùng nhau về nhà, vào lớp thì cùng nhau trò chuyện tại hành lang. Lâu lâu lướt qua nhau tại sân trường cả hai chỉ biết nhìn mắt nhau mà cười mỉm vì chẳng dám thể hiện tình cảm quá mức ở trường vì sợ sự chú ý của bạn bè thầy cô .

Thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi cũng phạm phải lòng nhau, thứ tình cảm mà cả hai đều đã cảm nhận từ lâu chỉ là chưa có một câu ngỏ lời chính thức, thứ tình cảm tuổi học trò ấy tôi chẳng dám hứa hẹn với em những điều gì quá xa xôi, chỉ cố gắng làm những gì tuyệt vời nhất cho em. Em thì cũng chẳng như những người khác chẳng giận dỗi những chuyển nhỏ nhặt, luôn bao dung thông cảm những lỗi lầm sai sót nhỏ của tôi, chúng tôi luôn bỏ qua mọi cản trở một cách dễ dàng. Chúng tôi không chỉ là những người yêu nhau mà còn là đôi bạn cùng tiến, cùng nhau hỗ trợ học tập. Gặp em trong đời tôi hiểu thế nào là tình yêu, em cũng chỉnh đốn tôi ngày một tốt hơn, tôi biết cách quan tâm người khác hơn, biết lắng nghe và suy nghĩ chín chắn hơn.

Lời kết:

Tình yêu tuổi học trò với tôi ở thời điểm ấy ngọt ngào như kẹo ngọt, mọi thứ đều xuất hiện đúng lúc. Những hành động vụn vặt khiến chúng tôi ngày càng quý và trân trọng nhau hơn. Những chiếc thư tay, những chai nước, những gói bánh nhỏ, những khoảnh khắc cùng nhau đến trường và trở về nhà thật sự đã xếp trọn vào kí ức của tuổi thanh xuân của tôi. Chúng tôi cùng nhau trải qua thời gian của tuổi trẻ, có những lúc giận nhau cứ ngỡ sẽ buông bỏ nhau nhưng vì cả hai đều níu lấy tình yêu ấy mà vẫn nắm chặt tay nhau để viết tiếp ký ức thanh xuân đẹp đẽ của mình. Đã 5 năm gắn bó với nhau, thời gian cũng đủ cho cả hai hiểu nhau như thế nào. Chẳng biết con đường phía trước ra sao nhưng nguyện dành cho nhau những điều tuyệt đẹp nhất có thể cho nhau.

Là một trong hững câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật Stardaily Chúc cho cặp đôi Thái Anh và Ái My luôn hạnh phúc vui vẻ và nắm tay vượt qua mọi sóng gió trong đời nhé.

Tổng kết

Tình yêu như một bức vẽ, họa sĩ chính là cả 2 trái tim

Tình yêu như một bức vẽ, họa sĩ chính là cả 2 trái tim

Mong rằng qua những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật mà chúng tôi đem lại cho các bạn ở trên sẽ một phần nào đó giúp cho mỗi người chúng ta luôn có một cách nhìn tích cực về cuộc sống này. Sẽ có những chuyện xảy ra một cách tình cờ mà chẳng ai có thể ngờ đến, sẽ có những tình huống thật xúc động thật ngọt ngào và vô cùng lãng mạn sẽ xảy đến với chúng ta.

Cuộc đời này tất nhiên sẽ có những đắng cay, những đớn đau mà người xưa vô tình đem đến nhưng cũng đừng vì thế mà buông bỏ, thất vọng vào tình yêu sẽ đến ở phía trước nhá. Tình yêu là vĩnh cữu, tình yêu không gây đau lòng chúng ta mà chỉ có người không xứng đáng làm ra điều đó thôi, hãy tin vào tình yêu thêm lần nữa, hãy tự cho mình một niềm hy vọng  còn sót lại để có thể mạnh dạn trao trọn trái tim này cho đúng người đúng thời điểm.

Hạnh phúc không phải đơn thuần mà dễ dàng có được, sẽ buộc phải trải qua trăm đắng ngàn cay, biết bao sóng gió phủ lấy nhưng hãy cùng nhau nắm tay thật chặt, cùng nhau sửa đổi mà trở nên tốt đẹp hơn, cùng nhau nhường nhịn mà trở nên đủ đầy. Hãy hạ cái tôi mỗi người lại, sống vì nhau một xíu, tận tâm vì nhau một tí. Hãy nhớ lại những khó khăn ban đầu của cả hai mới có được nhau để hiện tại vun thứ mà trân trọng yêu quý nhau nhiều hơn nữa.

Chúc cho các cặp đôi đang yêu nhau, đang sống cùng nhau luôn hạnh phúc, luôn mãn nguyện với mảnh ghép cuộc đời mình và hãy cùng nhau tạo nên những câu chuyện tình yêu lãng mạn có thật các bạn nhé.

Theo stardaily.vn


(*) Xem thêm

Bình luận